🌤️ Cố Chấp Không Muốn Rời Xa
Trạng thái: 🐻 Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt sủng. Lão đại tối tăm cố chấp dính người X Đại tỷ thanh lệ ôn nhu kiên nghị. Năm 19 tuổi, Tân Nguyệt mang theo một thiếu niên về nhà. Hắn âm trầm, lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn mỹ mê hoặc là sự hờ hững vô
Cố Chấp Không Muốn Rời Xa FULL , chương 1 của tác giả Hàn Đại Bảo cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Chương 57. Chương trước Chương tiếp. Hôm ấy nhìn thấy Dịch Tuyên ở D&M, Tân Nguyệt cũng không liên hệ hắn với ông chủ Tinh Nguyệt. Lúc ấy Chu Địch uống say khướt, cũng không nói thêm gì về thân phận Dịch Tuyên. Hôm nay gặp lại, không ngờ hắn lại dùng cách khiến cô
Hán Việt: Thiên chấp y luyến. Đang xem: [ 🍯 HOÀN – 1vs1 ] Cố Chấp Không Muốn Rời Xa – Hàn Đại Bảo. Tác giả: Hàn Đại Bảo. Tình trạng convert : Hoàn thành. Xem thêm: Tính năng mới. 🍑Editor : nhà One Day. 📌Lịch trình: chưa cập nhật. 💫 Typocover by Lù/ @-coludy-
Cố Chấp Không Muốn Rời Xa chương 46 | Đọc Chương 46 full - doc truyen Co Chap KhAng Muon Roi Xa chương 46 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi
Thể loại: Ngôn Tình - Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Hờ Của Cố Tổng của tác giả Hnyuq_hna. Cố Minh Thiên vì tình huống ép buộc, thế nên cần tìm một người làm vợ.Mà Đàm Linh Chi chính là người được chọnMột hợp đồng hôn nhân trong hai năm được hiện.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể
Ghi chú về lời bài hát Yêu một người cố chấp rời xa. Lời bài hát Yêu một người cố chấp rời xa liên tục được cập nhật đầy đủ các thông tin về nhạc sĩ, ca sĩ thể hiện, năm sáng tác, mp3 cũng như video clip (youtube) tại loibaihat.biz.
Bạn không nhất thiết phải sử dụng thành ngữ để có thể giao tiếp với người nước ngoài. Tuy nhiên, các thành ngữ trong tiếng Anh sẽ giúp bạn cải thiện kỹ năng giao tiếp và có lối nói chuyện hay y như người bản xứ. Điều này đặc biệt cần thiết với những bạn
13 Nếu không đủ can đảm hãy chấp nhận để người đó rời xa mình… mới nhất administrator 10/10/2022 21 Lỗi công thức trong excel mới nhất
WEM90VP. Ngôi xưng có chút thay đổi Dịch Tuyên - hắn.***Cả một đêm, Dịch Tuyên đều ở trong hôm nay rất khác thường, cả bọn Tần Thừa đều nhận đầu hắn không có ý định cùng bọn hắn đi chơi, nhưng sau khi Chiêm Thanh Nhuế xuống lầu nói hai câu thì hắn lại lên xe đó Lê Thiên Hạo đã cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng Tần Thừ chỉ chăm chăm khoe chiếc xe yêu của mình, phất phất tay ý rằng không cần nghĩ nhiều, nói rằng Dịch Tuyên chịu đi chơi cũng là không tệ rồi, quan tâm hắn ta nghĩ gì làm chiếc xe sang trọng lần lượt đi ra từ cư xá, lao vùn vụt trong đêm Thừa đam mê đua xe, cậu ta dẫn đầu, theo sau là hai chiếc xe tiến tới vùng ngoại ô ít người qua lại. Lê Thiên Hạo cùng cậu ta so thực lực, vừa đến đường trống liền nhanh chóng vào cho nhiệt huyết giảm xuống, Tần Thừa vừa quay đầu lại, phát hiện ra chiếc Porche màu đỏ luôn một mực đi theo giờ không thấy cùng Lê Thiên Hạo đi dọc đường tìm kiếm, nhưng trên đường ngay cả bóng ma cũng không lại lúc Dịch Tuyên gọi điện thoại đến, nói rằng đang ở D&M, để bọn họ tranh thủ thời gian Tần Thừa liền chạy tới, từ xa đã nhìn thấy chiếc Porsche màu đỏ đang đỗ ở vỉa hè phía đối diện cửa quán bar, nhưng cả dãy dài ghế quầy rượu bên trong cũng chỉ có một mình Dịch Thiên Hạo nhìn thấy cổ áo Dịch Tuyên phanh ra lại còn có vể son môi, kinh hãi cắn răng chặt đến gần trật khớp"Bà mẹ nó! Chiêm Thanh Nhuế lại làm gì cậu rồi? Chị Nguyệt giờ phải làm sao?"Cậu ta nhắc đến Tân Nguyệt, Dịch Tuyên nhàn nhạt liếc nhìn một cái, không trả là Tần Thừa hiểu được chuyện này, cậu nhìn Dịch Tuyên ngồi một mình, Chiêm Thanh Nhuế không thấy đâu, lập tức hiểu ra"À tớ hiểu rồi"Cậu tận lực kéo dài giọng nói của mình, chỉ vào cổ áo có dính son môi của Dịch Tuyên, cười trên nỗi đau của người khác"Khẳng định là Chiêm Thanh Nhuế muốn quyến rũ cậu, kết quả bị cậu đạp xuống có phải không? Hahahahahaha - Đúng là một người phụ nữ hoang đàng*! Đáng đời!"*Hoang đàng chỉ người phụ nữ ăn nói dâm đãng, dung tục, hoặc tính tình cởi mở - cre Lời này của Tần Thừa mang ý tứ sâu Tuyên giương mắt hỏi cậu"Làm sao cậu biết cô ta muốn làm gì?""Tớ nào biết được!" Tần Thừa tay cầm chai bia, cười cười đùa đùa ngồi xuống cạnh Dịch Tuyên"Tớ chỉ là trông thấy cô ta cầm...TT" TT - sextoy - cre cùng hai chữ kia anh không nói ra, chỉ phồng má cười Tuyên đã hiểu, cười hừ một tiếng liền đẩy cậu ta ra"Cút"Lê Thiên Hạo nghe cũng đã hiểu, nhưng có chút lo lắng"Cậu để cô ta lái xe về, bên ngoài đường ngoại thành hoang vu, cô ta làm sao mà về? Chuyện này vạn nhất có xảy ra vấn đề gì, bố cô ta không chắc là sẽ bỏ qua cho chúng ta""Ông ta dám! Ông ta vừa bị anh Tuyên đá ra khỏi Thừa Kiến, hiện tại Thừa Kiến là do anh Tuyên làm chủ, ông ta làm gì được anh Tuyên?""Cũng đúng"Lê Thiên Hạo gật đầu, cảm thấy Tần Thừa nói rất có lý, Dịch Tuyên là ai chứ, bao nhiêu thế lực, hai người bọn họ trong lòng vẫn là còn chút trách mắng, nhưng cậu cũng cảm thấy cần phải nhắc nhở Dịch Tuyên một chút."Tôi nghe cha tôi nói, lão già kia giống như dự định tự khẳng định địa vị xã hội của mình""Phải đấy, tôi cũng nghe cha tôi bảo thế" Lê Thiên Hạo nói đến đấy, Tần Thừa cũng nói theo"Cha tôi còn nói, mấy khách hàng chính của Thừa Kiến đủ để ổng mở cái Thừa Kiến thứ hai."Lê Thiên Hạo nhìn sắc mặt Dịch Tuyên, lựa lời nói"Anh Tuyên, tôi cảm thấy anh vẫn nên đề phòng cẩn thận thì hơn""Cẩn thận chạy được năm vạn thuyền!" Tần Thừa gật đầu đồng đình Tần Thừa với Lê Thiên Hạo ở thành phố Z đều là nhà giàu, trong nhà có tiền có thế, nhất là Tần Thừa, xem bố cậu mở bao nhiêu hội sở là cậu có bấy nhiêu thế Tuyên xưa nay không chủ động kết giao bạn bè, bạn bè đều sẽ tự mình tới tìm cậu. Hắn chỉ quan tâm chọn trong những người muốn kết bạn với hắn, giữ lại những người có thể sử dụng Thừa là như thế, Lê Thiên Hạo cũng vậy, Chiêm Thanh Nhuế đương nhiên cũng chẳng khác quá, Chiêm Thanh Nhuế với bọn cậu có hai điểm không giống nhau ta từ lúc sinh ra đã ở vạch đích, cũng biết Chiêm Chí Đạt đối đầu với hắn, cô tuyệt nhiên biết Dịch Tuyên đối với mình có ý khác, nhưng mà vẫn cam tâm tình nguyện mắc cần có thể tiếp cận Dịch Tuyên, bị lợi dụng dù sao còn hơn không. Cô ta thậm chí còn hi vọng mình có giá trị lợi dụng cao nhất, để có thể lên giường của Dịch ta đắc trí, cho đến khi nhìn thấy email trong máy tính của Chiêm Chí Thanh Nhuế đã không còn nhớ rõ người cùng mình đến quán rượu là ai, nhưng trong ảnh là sáng sau khi kết thúc kỳ thi Đại đó bọn hắn ở D&M thi xong liền cuồng hoang, toàn bộ mọi người đều uống sau đến không biết gì, ngoại trừ Dịch ta nhớ rõ ngày đó Dịch Tuyên nửa đường rời đi không bao lâu sau liền có người tiến đến mời rượu, cô ta muốn chờ Dịch Tuyên về cùng uống nhưng xung quanh vô cùng ồn ào, Tần Thừa giống như bị điên vậy. Bầu không khí quá náo nhiệt, cô ta càng không nhớ được ra ai là người đưa cô ta uống cái thứ đó, càng không nhớ rõ ngụm rượu cuối cùng uống trước khi Dịch Tuyên trở ta chỉ mơ hồ nghe được tiếng Dịch Tuyên trong xe."Đưa cô ta lên xe"Cô ta cho rằng hắn muốn đưa cô về nhàChiêm Thanh Nhuế không xác định được bức hình này là do ai chụp, càng không biết vì sao nó lại ở trong máy tính của Chiêm Chí Đạt, nhưng xâu chuỗi mọi chuyện lại, cô ta chỉ muốn biết tên của đi ký ức đêm hôm đấy, Chiêm Thanh Nhuế đập tất cả mọi thứ trong phòngCô ta gọi điện thoại chất vấn Dịch Tuyên, nhưng ngay sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói Dịch Tuyên khàn khàn vang lên, Chiêm Thanh Nhuế lập tức quên đi tất cả."Giọng của anh như này... là không nghỉ ngơi tốt à?"Đầu bên kia im lặng một lát, Chiêm Thanh Nhuế có thể tưởng tượng ra lúc này hắn đang nhíu mở miệng hỏi, ngữ khí không có chút kiên nhẫn "Có chuyện gì?""...Không, chỉ là muốn hỏi anh, ban đêm có cuộc hẹn, anh có tới không?""Không tới!"Dứt lời, Dịch Tuyên cúp điện thoạiChiêm Thanh Nhuế thất thần ở bên ta nghĩ, kỳ thật mọi chuyện chỉ là suy đoán của cô ta, nếu không phải là anh làm...Nhất định không phải là anh...Chiêm Thanh Nhuế tự nhủ với bản thân, cô lại cùng bọn Tần Thừa đi tìm Dịch TuyênBọn họ dưới lầu chờ thật lâu, Dịch Tuyên chỉ xuống mấy phút lại muốn lên ta không cam tâm, thật vất vả lắm mới nhìn thấy ta nói cho Dịch Tuyên, chuyện Chiêm Chí Đạt cùng với mấy cổ đông đang đàm phán muốn mở công ty mới, nếu như hắn đi cùng thì cô sẽ nói cho hắn biết địa điểm gặp mặt ở Tuyên quả nhiên lên xe cô ta quyết định, mặc kệ cho tấm hình kia cuối cùng là ai chụp, hôm nay cô ta nhất định cùng Dịch Tuyên phát sinh quan hệ, nhất định phải có tiến ta cố ý làm mất dấu bọn Tần Thừa, đưa Dịch Tuyên đến nơi hoang vu không người qua Tuyên dường như đã sớm biết cô ta sẽ làm như vậyHắn ngồi ở ghế phụ, bộ dạng bất động ngồi lù lù ở đó như nhập định hòa luận Chiêm Thanh Nhuế cở áo hay nới dây lưng, làm đủ trò quyến rũ thì hắn cũng không hề chớp đến khi Chiêm Thanh Nhuế muốn trèo lên hắn, hắn đột nhiên mở miệng."Lần trước an bài cho cô, hài lòng chứ?"Chiêm Thanh Nhuế sắp trèo lên Dịch Tuyên chân trượt đi, mất trọng tâm ngã về đằng sau."Anh nói cái gì?"Hắn dựa tay vào thành xe, cách cô ta một khoảng. Hắn tựa như vô cùng mệt mỏi, thanh âm không cao, lúc nói chuyện khóe môi nhàn nhạt Tuyên giống như ma quỷ, rõ ràng cười như mị hoặc mà trong mắt không có một tia ôn này vạt áo Chiêm Thanh Nhuế mở rộng, đầu tóc rối bời, môi đỏ mơ hồ, nhìn giống như vừa mới trải qua một trận mây mưa cuồng nhiệt."Quên rồi à?" Tôi cứ nghĩ cô sớm đã thấy mấy tấm hình kia rồi".Thanh âm Dịch Tuyên rất lạnh, so với điều hòa trong xe còn lạnh Thanh Nhuế rùng mình một đã đến nước này, tất cả mọi chuyện đều sáng tỏ."Sao anh lại làm thế với tôi" Cô ta khóc lóc Tuyên nghiêng đầu, có chút hăng hái nhìn Chiêm Thanh Nhuế thay đổi sắc mặt từ hồng sang trắng, đôi mắt mang theo phần giễu cợt "Tôi làm gì với cô, trong lòng cô đã sớm không phải đã rõ ràng rồi sao, chẳng lẽ không phải là cô cam tâm tình nguyện à?"Chiêm Thanh Nhuế đỏ mắt"Anh không sợ tôi sẽ nói cho bố tôi biết! Bố tôi sẽ hủy hoại anh, hủy đi cả Thừa Kiến sao?""Thật sao?" Dịch Tuyên mím môi cười "Ông ta không có lá gan đấy đâu".Ngữ khí anh nhàn nhạt, chẳng hề để ý đến thái độ, triệt để khơi dậy lửa giận trong lòng Chiêm Thanh chưa bao giờ bị người khác nhục nhã như này."Bang!"Đánh Tuyên lui về phía sau một chút, nhưng phía sau chính là cửa xe, khoảng cách không lớn, Chiêm Thanh Nhuế đánh tới ngực anhCô vừa mới làm nail kiểu thủy tinh Pháp, vạch 1 đường dưới cổ áo Dịch Tuyên, bên trên xương quai xanh xuất hiện 1 vệt lẽ là cũng cảm thấy đau, Dịch Tuyên nhìn trong móng tay cô ta có tơ máu, lông mày nhíu Thanh Nhuế sau khi ra tay tiền hối Dịch Tuyên không cho cô cơ hội xin lỗi."Rác rưởi" 草 - cỏ - thảo -> chưa tìm được cách diễn đạt hay nghĩa lóngHắn khẽ chửi rủa một tiếngChiêm Thanh Nhuế chỉ cảm thấy cổ áo bị siết lại, thế mà hắn lại trực tiếp kéo cô ta xuống đất ở phía trước xe bay lên đầy trờiChiêm Thanh Nhuế đầu tóc lộn xộn, trên người còn có vết xước, cô ngồi xổm trên đất che ngực, run lẩy rồi ánh mắt Dịch TuyênLạnh quá!Giờ đang là đêm hè, vậy mà cô ta cảm thấy lạnh thấu tâm như vừa rồi cái tát kia rơi vào mặt hắn...Chắc là hắn sẽ giết cô ta Tuyên về đến nhà đã là 4 giờ sángHắn rón rén mở cửa, đổi giày, trực tiếp đến phòng Tân đẩy cửa đi vào, điều hòa im lặng hoạt động, nhiệt độ trong phòng vừa Nguyệt trước khi ngủ không kéo rèm cửa, ngoài cửa sổ bầu trờ hiện ra màu xám trắng, đầu giường vẫn sáng đèn, tia sáng tĩnh mịch lại ấm người Dịch Tuyên có mùi khói, không dám lại gần cô. Hắn đứng bên cạnh giường, xoay người tắt đèn bàn, lại lấy quyển sách trong tay cô gấp lại, đặt nhẹ ở đầu mắt lướt qua khuôn mặt Tân Nguyệt, hô hấp của cô rất sắc ngoài cửa sổ làm cho sắc mặt cô trông có vẻ tái nhợt, dáng vẻ lúc ngủ vùa điềm tĩnh vừa mềm Tuyên nhàn nhạt cười, ấm áp yêu thương giấu trong hắn, ánh mắt hắn nhìn Tân Nguyệt tràn ngập khát như u linh khát vọng nhân gian, đêm tối khát vọng ánh sáng, như cách hắn khát vọng Tân cô kém rèm cửa, Dịch Tuyên nhẹ nhàng ra khỏi phòng Tân NguyệtThời khắc cửa phòng đóng lại, Tân Nguyệt trên giường nhẹ nhàng trở phòng rất Nguyệt xoay người, vùi mặt vào gối đầu có mùi mà cô quen thuộc, mùi trên người Dịch Tuyên, ngoại trừ mùi khói còn có mùi thơm xa nhân của mùi hương này phải chăng là người cô biết?***
Trên người Dịch Tuyên luôn có một cổ sát khí, không biết là do di truyền từ chú Dịch hay mẹ cậu. Chỉ cần đuôi mắt hắn khẽ nhíu một cái, có thể làm người khác cảm giác được một luồng khí lạnh kéo dài thấm sâu vào từng cốt Nguyệt phải mất ròng rã 3 năm trời mới có thể an tĩnh đối diện với cậu."Ai nói với chị?" Giọng nói của Dịch Tuyên lạnh như Nguyệt nỗ lực duy trì khuôn mặt bình tĩnh "Dịch Tuyên chị đã từng nói với em, chú Dịch trước kia làm những chuyện như vậy, em không thể đi theo vết xe đổ được.""Tại sao chứ?" Dịch Tuyên đánh gãy lời cô ""Ông ta cái gì cũng không để lại được, chỉ để lại một đống cục diện rối rắm kia. Tôi xử lý gọn gàng giúp ông ta, chị không khen ngợi tôi sao?"Thái độ của cậu như vậy làm Tân Nguyệt nhớ tới khoảng thời gian mà "món nợ" chú Dịch để lại tìm đến tận nhà cô, khi đó cô phải bỏ ra một đống công sức mới thuyết phục được đám người đó không đi tìm mẹ con Dịch có chú Dịch quản lý, tập đoàn chia năm xẻ bảy bên, trong đấu tranh gay gắt tất cả mọi người đều muốn trèo lên vị trí cao nhất. Chú Dịch đã từng đối đãi với họ rất chân thành chỉ vì không muốn nội bộ sụp đổ, còn bọn họ chỉ một lòng mong muốn tìm kiếm một vị "Hoàng Đế bù nhìn", tạm thời ổn định cục Dịch vì có liên quan đến lợi nhuận đen, cho nên báo ứng của chú ấy cũng đã Nguyệt vẫn nhớ rõ những lời nói thời điểm dì Giang Mỹ mang Dịch Kỳ đi, bộ dạng xinh đẹp của Dịch Kỳ vẫn cứ ở trong trí nhớ cô. Dì Giang Mỹ nói đúng Dịch Kỳ muốn sinh hoạt bình thường, vì thế cô nhất định phải cắt đứt hết tất cả các mối quan hệ ấy. Bất luận là Giang Mỹ hay Dịch Kỳ, bọn họ đều không thể chấp nhận được việc làm của chú Dịch, chỉ sợ nếu tiếp tục ở lại đây thì cũng chỉ làm một con rối mà thôi."Tôi nghe nói sếp Dịch có hai đứa con 1 trai 1 gái, không bằng cô đem cậu ta cho chúng tôi."Tân Nguyệt không biết bọn họ làm sao có được tin tức của Dịch Tuyên nhưng lúc ấy cô đã sống chung với Dịch Tuyên hai năm rồi, cô yêu thương Dịch Tuyên nhưng không có nghĩa là muốn lợi dụng cậu để kiếm lợi."Không thể." Tân Nguyệt như đinh đóng cột nói "Cậu ấy không phải là một thứ đồ chơi, cậu là một con người sống bằng xương bằng thịt. Thậm chí ngay cả tiếng cha còn chưa được gọi, nói cho cùng cậu ấy với chú Dịch chẳng khác gì hai người xa lạ. Các người không thể xem như một công cụ để sai khiến, các người có thấy công bằng không hả.""ĐM! Cái này cũng không được cái kia cũng không được! Rốt cuộc con mẹ nó cô muốn cái gì đây hả?!" Tân Nguyệt từ chối hai quyết định trên, bọn họ vốn nóng tính liền lật bàn làm đổ mấy ly Nguyệt nhìn mấy mảnh thủy tinh vỡ vụn của bình trà, ánh mắt vẫn luôn trầm tĩnh "Đó là chuyện của mấy người, không liên quan gì đến chúng tôi.""Đánh rắm! Cô con mẹ nó đừng trước mặt chúng tôi nói không cần! Đừng tưởng cô là con gái mà tôi không dám đánh cô, lão tử nói cho cô biết, hôm nay cô không đem cái tên tiểu tử kia giao ra đây, lão tử liền giết chết cô!"Chuyện phát sinh phía sau có chút hỗn loạn, trong nhà bị bọn họ làm cho rối loạn lung tung, Tân Nguyệt dọn dẹp gần hai giờ đồng hồ mới khiến cho ngôi nhà trở lại trạng thái ban khi đó cảm thấy rất may mắn, may mắn Dịch Tuyên trọ ở trường. Dưới tình hướng như thế này, nếu cậu ở nhà cô không chắc cậu có bị mang đi hay đến những chuyện vừa rồi, da đầu bên trái Tân Nguyệt đột nhiên xuất hiện một trận đau đớn như kim châm, đau đớn rất mau liền lan tràn tới huyệt Thái Dương."Chị đã nói rồi những chuyện đó em không cần quản, tại sao lại không nghe lời chứ?" Tân Nguyệt nói, thanh âm có một chút lớn."Chị làm sao vậy?" Dịch Tuyên nhíu Nguyệt chăm chú nhìn Dịch Tuyên, đột nhiên hít sâu một hơi, sau đó giơ tay chống đỡ huyệt Thái Dương, nhíu chặt mày nhìn qua rất thống khổ."Đau đầu sao?" Dịch Tuyên thấy thế đứng dậy cất bước đến bên cô, xem xét cái trán của cô, không khỏi lo lắng mà ấn bả vai cô xuống, sau đó đem cô bế Nguyệt nghiêng người đẩy tay cậu ta ra, "Đừng chạm vào chị!"Tiếng nói cô vừa dứt, hai tròng mắt Dịch Tuyên đột nhiên trầm xuống, quanh thân cậu phát ra hơi thở âm trầm đến đáng gắt gao nhìn chằm chằm chiếc cổ trắng như tuyết của Tân Nguyệt, giống như đang nhìn con mồi của mình, chỉ cần Tân Nguyệt nhẹ nhàng động đậy một cái, hắn ta liền sẽ nhào lên đem cô nhai khi đau đớn như kim đâm đi qua, Tân Nguyệt mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm "Phù.""Rất đau sao?"Tiếng thở thả lỏng vừa xong, một giây sau âm thanh của thiếu niên bên cạnh liền thay đổi, hắn tận lực đè thấp thanh âm xuống, làm cho giọng nói của bản thân nghe có tính ôn hòa Tuyên đè nặng tâm tình điên cuồng của bản thân, nắm chặt lấy bàn tay lạnh lẽo của cô "Nguyệt, chị cần nghỉ ngơi."Tân Nguyệt đột nhiên bị sự ôn nhu của cậu câu mất hồn phách. Dịch Tuyên luôn như vậy, mỗi khi cô tức giận cậu đều sẽ dùng giọng nói ấy dụ dỗ cô, giống như chú mèo vậy, ngoan ngoãn nằm ở nằm trong vòng tay cô, dùng ánh mắt vô tội nhìn cô, làm không thể dứt tâm bỏ mặc Nguyệt lúc này đây cũng không có bất ngờ gì khi hắn dùng ánh mắt ấy."Dịch Tuyên chị không muốn em xảy ra chuyện, em có hiểu không?" Tân Nguyệt ngưng mi nói "Em nghe chị nói cố gắng học xong cao trung và đại học, chờ chú Dịch trở về chú ấy sẽ an bài cho em.""Nếu ông ta không xuất hiện?" Nói đến người kia, biểu tình Dịch Tuyên bỗng chốc lạnh xuống "Thân ông ấy còn chưa lo xong, vậy mà còn lo an bài cho tôi? Tân Nguyệt, chị quá ngây thơ rồi."Tân Nguyệt so với Dịch Tuyên lớn tuổi hơn, cô tự định vị trí của mình là chị Dịch Tuyên, thậm chí còn là trưởng bối cậu. Nhưng giờ phút này, Dịch Tuyên lại dùng biểu tình lạnh nhạt biểu tình đó nói với cô "chị quá ngây thơ rồi"."Có thể......""Được." Dịch Tuyên bỗng nhiên đứng dậy, khôi phục lại giọng nói lạnh lùng "Tôi biết nên làm gì, chị không cần phải xen vào.""Dịch Tuyên." Tân Nguyệt cảm thấy thực bất lực, cô chỉ muốn cậu ta có một cuộc sống bình thường, vì sao lại khó như vậy? "Em đừng làm cho chị lo lắng, được không?"Cô bất đắc dĩ mềm mại xuống, khiến cho Dịch Tuyên nghe tới một loại sủng ái có một không hai, làm cho tâm tình của cậu trở nên không xong rồi. Cậu khom lưng, một tay đem Tân Nguyệt chặn ngang bế lên, sườn mặt tuấn đẹp vô cùng "Được."Tân Nguyệt ngửa đầu nhìn Dịch Tuyên đang nghiêng đầu sườn mặt cọ cọ trán cô, giọng nói trầm ổn như một bài hát ru ngủ vậy "Ngủ chút đi, tôi đưa chị trở về."Dịch Tuyên đã thành niên, trên người cậu phát ra nhiệt huyết thiếu niên, Tân Nguyệt có thể cảm giác được sức lực từ khuỷu tay cậu không ngừng tản ra hormone tuổi họ không nên quá thân mật Tân Nguyệt biết. Nhưng cô hiện tại rất mệt, mệt đến mức không có chút sức để động đậy mà bả vai Dịch Tuyên lại kiên định như gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại, tùy ý để bản thân lâm vào giấc Nguyệt mắc chứng mất ngủ nghiêm trọng. Cả đêm cô thường xuyên ngủ không ngon, sau khi ngủ rất nhanh liền giật mình tỉnh lại. Nhà cô không có đồng hồ, toàn bộ đều là đồng hồ điện tử, bởi vì mỗi đêm cô không tài nào chịu nổi tiếng kim đồng hồ chạy trong đêm khuya yên khi gặp được Dịch Tuyên bệnh càng trở nên nghiêm trọng hơn. Tuy rằng giấc ngủ được kéo dài hơn một chút, nhưng chất lượng lại tụt dốc không phanh, cô thường xuyên lâm vào tình trạng bóng đè. Đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến đau tình huống như vậy lại không xảy ra khi Dịch Tuyên ở Nguyệt ở trong phòng, nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, nghe thấy cậu rót nước, lật tạp chí, sau đó kéo cửa ban công ra, mở bật lửa "Tách ——" một thường những tạp âm rất ảnh hưởng đến Tân Nguyệt, nhưng nếu là những âm thanh do Dịch Tuyên tạo ra, tựa hồ như một bản nhạc nhẹ mơ màng sắp ngủ, nhưng lại không muốn cậu hút buồn ngủ trong đầu cô chỉ giãy giụa một chút liền bùng Nguyệt hôn mê mà đứng dậy, vặn cửa phòng, nhìn lại hướng tay phải, Dịch Tuyên quả nhiên ở nơi Tuyên dựa trên lan can ban công, tùy ý đem cơ thể gầy gò của mình đặt ở trên cao. Bóng đêm mờ mịt, trong tay hắn thỉnh thoảng xuất hiện làn khói trắng, khuôn mặt nhàn nhạt tựa như sương khói lướt tượng ấy, thần bí như ảo đêm đem hương vị của nicotin [1] đưa vào trong phòng, Tân Nguyệt ngửi được, hắt xì mấy cái.[1] Nicotin là một ancaloit tìm thấy trong các cây họ Cà, chủ yếu trong cây thuốc lá, và với số lượng nhỏ trong cà chua, khoai tây, cà tím và ớt Tuyên nghe thấy thanh âm, quay đầu lại "Tỉnh rồi à?" Cậu tiện tay đem bật khói dập tắt, hai tay bỏ vào túi quần, giống như không có việc gì, đi vào đóng cửa ban công người vẫn còn mùi thuốc, cho nên Dịch Tuyên cũng không tới gần Tân Nguyệt, mà lại vòng qua sô pha đi bật đèn "7 giờ rồi, có đói bụng không? Tôi đi mua cho chị chút đồ ăn."Khuôn mặt Tân Nguyệt bị ánh đèn chiếu xuống nhìn có chút suy nhược, thân ảnh cô trước mắt thoạt nhìn rất tiều tụy. Cô đi vào buồng vệ sinh, lại chỉ vào túi tiền của Dịch Tuyên "Ném xuống, sẽ cháy đấy."Bị vạch trần dễ như trở bàn tay, Dịch Tuyên cũng không có cảm thấy có bao nhiêu xấu hổ. Cậu nhún vai, dựa theo chỉ thị của Tân Nguyệt mà Nguyệt nghe thấy trong phòng vệ sinh vang lên tiếng dội nước hai lần, Dịch Tuyên mới bước săn sóc cô, bộ dạng nghe lời như vậy thật khiến Tân Nguyệt rất nhanh... không có chính giấc đã ngủ đến 7 giờ. Tân Nguyệt lâu rồi chưa có trải qua cảm giác ngủ say như vậy, hư bất thụ bổ [2], lúc này cô vẫn còn lâng lâng, tay chân rụng rời thiếu chút nữa ngã lên trên mặt đất.[2] Nghĩa là cơ thể hư suy vẫn không thể hấp thụ được chất nỗ lực đi đến ghế sô pha mà ngồi xuống, đập vào mắt là bàn trà hoa văn đẹp đẽ, trên mặt bàn màu xanh xám còn có một lọ hoa chưng hoa sơn trà rất đẹp. Tân Nguyệt lại lâm vào một trận kinh bàn nhỏ này, là Dịch Tuyên mua cho cô khoảng hai ngày khi bọn người đó nói cái bàn cũ kỹ kia không còn đẹp nữa, bắt ép một hai cô phải đi đổi cái mới. Cũng khéo, cái kia thật sự gỗ có chút mòn, Tân Nguyệt liền không nghĩ nhiều tùy ý để Dịch Tuyên đem bàn trà đổi lại, hiện tại cũng có chút kỳ quái, Tân Nguyệt không đồng ý yêu cầu của những người đó, còn nháo đến mức như vậy. Cô căn bản cho rằng bọn họ sẽ không dễ dàng từ bỏ, cho nên có nói Dịch Tuyên tạm thời không cần về nhà, cô thậm chí đã chuẩn bị hết thảy để "kháng chiến" lâu từ sau ngày hôm đó, không thấy một bóng dáng người nào đến họ vì sao không tới?Tân Nguyệt ngẩng đầu hỏi Dịch Tuyên "Mấy tên lính của chú Dịch, tại sao lại không tới nữa?"Dịch Tuyên trầm xuống, trên mặt một mảnh lạnh Nguyệt lại hỏi "Có phải em đã nhất trí sẽ đi theo bọn họ đúng không?"
Editor nhà One án sẽ để riêng một chính lớn tuổi hơn nam chính. Nam chính có bệnh, bệnh cố đại tối tăm cố chấp dính người X Đại tỷ thanh lệ ôn nhu kiên 19 tuổi, Tân Nguyệt mang theo một thiếu niên về âm trầm, lạnh lùng, trên khuôn mặt tuấn mỹ mê hoặc là sự hờ hững vô Nguyệt cưng chiều cậu, bảo vệ cậu, cho cậu vô vàn những sủng ái cùng bao họ nương tựa lẫn nhau, cùng nhau vượt qua vô số những đêm đen không thấy ánh mặt này, thiếu niên trưởng thành xuất hiện một doanh nhân vô cùng trẻ là một người đàn ông với đôi mắt trái màu dù người đàn ông ấy có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, nhưng thủ đoạn lại tàn độc, máu lạnh vô tình, Z thành người người đều sợ nọ, bên người cậu xuất hiện một cô gái ấy sở hữu một khuôn mặt thanh lệ, khí chất lãnh diễm, dựa vào khuỷu tay cậu, bộ dạng điềm tĩnh đi người có mặt đều nhìn thấy nam nhân rũ mắt, sâu trong ánh mắt ấy là tận cùng của cố chấp đến mức không muốn xa mặt Tân Nguyệt, Dịch Tuyên trước nay đều ngoan ngoãn nghe lời, ngay cả lúc muốn ôm hôn tên tiểu tử này đều mang theo cẩn thận cùng thành một ai biết, thế giới của Dịch Tuyên vốn dĩ không có ánh mặt trời, chỉ có một ánh trăng duy trăng ôn nhu ấy, là ánh sáng duy nhất của hắn, cũng là toàn bộ chấp niệm của hắn.— Em mang đến cho tôi một cuộc đời mới, liền định sẵn sẽ theo tôi tới già.— Bóng tối vô ngần, chỉ có em là ánh trăng duy nhất của mình tôi.
cố chấp không muốn rời xa